1. Buổi chiều quê [Gm] hương [Eb] nằm nghe súng [Gm] nổ
Và nghe tiếng trẻ reo vui nơi đầu [Eb] ngõ
[D7] Buổi chiều không [Gm] mây mộng vàng trên [Eb] cây
Gió chiều xôn [D7] xao đưa diều nhẹ lên [Gm] cao
Diều ơi diều [Eb] ơi tuổi thơ thật [Cm] vui
Tiếng hát lên trời, mắt sáng môi [Gm] cười
[Cm] Chân chim bước [Gm] nhỏ, [Cm] tung tăng lối [Gm] cỏ
Lũ trẻ thật [D7] vui, buổi chiều thật [Gm] vui
ĐK: Ôi [Gm] cánh diều no gió, [Bb] tuổi thơ trên [Eb] đó
Đã lâu lâu [D7] rồi [Gm] ngỡ là giấc [Cm] mơ
Kìa trên đường [D7] phố đó hoa soan rơi ngập [Gm] đường
[Bb] Kìa đôi diều [Eb] giấy phất phới [Gm] bay khi chiều xuống
[Gm] Tuổi thơ còn đó tình thương còn đó
Thôi giã [D7] từ tuổi vàng mây xám với khăn [Gm] tang
2. Buổi chiều êm [Gm] ru [Eb] chẳng nghe súng [Gm] nổ
Chỉ nghe gió thoảng hoa thơm nơi đầu [Eb] ngõ
[D7] Buổi chiều hương [Gm] bay, mặt trời như [Eb] say
Cánh diều xôn [D7] xao đưa hồn mình lên [Gm] cao
Nhẹ lên diều [Eb] ơi, càng cao càng [Cm] vui
Lên tới mây trời, ta hát ta [Gm] cười
[Cm] Quên đi gió [Gm] bão, [Cm] quên đi khốn [Gm] khổ
Buổi chiều thật [D7] vui, cuộc đời thật [Gm] vui