1. [Dm] Nhớ mãi câu ca chiều [A7] ấy
[Dm] Êm ái như trong chiều [C] nay
[Bb] Có tiếng ai kia thầm [A7] nói
Vững tin nơi bàn [Bb] tay đắp xây cõi [A7] đời.
[Dm] Nếu nhớ nhau ta tìm [A7] đến
[Dm] Dăm miếng cau nên tình [C] duyên
[Bb] Có lúa nâng niu đời [A7] sống
Có trăng soi tình [Bb] thương bóng ai cùng [Dm] thôn.
ĐK:
[Dm] Thẹn thùng gì khi ta gặp [C] nhau trên đường [F] vắng
[C] Trao nhau đôi câu ấm [F] lòng
[Gm] Ghi nên bao tin yêu để [Dm] duyên ta càng sâu
[Bb] Mong cho thôn xóm tươi [A7] màu.
[Dm] Vì đời còn tin yêu thì [C] thương nhau còn [F] mãi
[C] Như khi trăng soi giữa [F] đời
[Gm] Câu ca dâng chơi vơi còn [Dm] ghi trong lòng tôi
Trăng [Bb] ơi trăng [A7] sáng ngàn [Dm] nơi.
2. [Dm] Nhớ mái tranh xưa đầm [A7] ấm
[Dm] Ghi biết bao nhiêu niềm [C] thương
[Bb] Nhớ bóng trăng soi đầu [A7] xóm
Nhớ câu ca đầu [Bb] thôn khắc ghi cõi [A7] lòng.
[Dm] Gió mát trăng thanh đẹp [A7] quá
[Dm] Gieo biết bao nhiêu vần [C] thơ
[Bb] Muốn nói lên muôn ngàn [A7] ý
Hát lên muôn lời [Bb] ca những khi chiều [Dm] mơ.